0
THƠ CHẾ CON GÁI

Con gái là họ nhà heo
Ô mai, kẹo mút chạy theo ầm ầm
Lại còn bánh cuốn cả mâm
Bụng còn ních cả một “hầm” bánh khoai
Con gái là họ nhà nai
Khi thì ngoan ngoãn cụp tai bên chàng
Khi thì giận dữ đì đoàng
Con nai bỗng hóa thành hai con chằn
Con gái là chúa tham ăn
Táo, mơ, mận, ổi… đầy ngăn suốt ngày
Con gái là lũ mặt dày
Một khi nổi cáu giật ngay “khúc dồi”
Con gái là chị cú hôi
Ra đường chải chuốt nước hoa mù trời
Con gái là chú vịt giời
Cha nuôi mẹ dưỡng rồi bơi tít mù
Con gái là chiếc xe lu
Một khi cáu giận thì phu vãi hàng
Con gái là chúa ngang tàng
Quay bài bắt được phũ phàng vẫy đuôi
Cái miệng chẳng lúc nào nguôi
Bực mình một cái đớp ruồi chết tươi
Lúc nào miệng cũng nói cười
Nhưng làm thì lại đã lười còn rên
Con gái là chị kền kền
Một khi cáu giận 10 tên chẳng nhằm
Cái mặt như bị dao băm
Vậy mà cứ mãi vênh cằm ra oai
Mình tròn như thể củ khoai
Ra đường vẫn cứ khoe hoài… eo thon
Con gái là cái… con… con…
Muốn nói cho hết thì còn mệt hơi
Vài lời nói chỉ để chơi
Nó mà biết được tời bời thịt xương.
Thượng đế sinh chi lắm các bà
Gieo rắc kinh hoàng đến chúng ta…
Con gái bây giờ khó mà ưa
Móng tay xanh, tím, quá dư thừa
Tóc vàng môi đỏ, lông mi giả
Guốc cao áo ngắn hở bụng mà
Hai tai thì đục ba bốn lỗ
Lỗ rốn cũng đem cắm dây đồng
Nói chuyện tưởng chừng như pháo nổ
Con gái bây giờ … Có như không!

Post a Comment

 
Top